ngài trịnh khi nào chúng ta ly hôn

Đột ngột, khắp cơ thể của Tô Na bị nhất bổng lên, không tới một giây thì sườn lưng của cô ấy đang được đập xuống mặt mày đệm.

Cô hoảng loạn há đôi mắt thì nhận ra Trịnh Kình Sâm đang được bản thân trần, tay anh đang sẵn có vẻ hối hả toá cái thắt sườn lưng vướng víu.

Bạn đang xem: ngài trịnh khi nào chúng ta ly hôn

Trong trường hợp này, Tô Na cũng đoán được tiếp theo sau phía trên anh tiếp tục làm những gì.

Nhưng cô không thích lại tái diễn chuyện tê liệt, cô cũng không thích tu loại dung dịch tê liệt nữa.

"Ngài Trịnh, ý của tôi là ngài hoàn toàn có thể tiến công tôi, mắng tôi hoặc thậm chí còn là sỉ nhục tôi, thực hiện từng điều hoàn toàn có thể nhằm ngài trút bỏ giẫn dữ, tôi đều ko phản kháng chứ không hề phải… như vậy này."

Cô vừa vặn thưa xong xuôi, lại vừa vặn đúng vào khi cái thắt sườn lưng bị anh vứt xuống sàn.

Bầu trời lại nhấp nháy, độ sáng xuyên qua loa góc cửa ban công đang được há tràn vô chống, loại độ sáng tê liệt hắt vào trong 1 mặt mày mặt của Trịnh Kình Sâm. Trong một khoảnh tự khắc thông thoáng qua loa, khuôn mặt của anh ý một phía sáng sủa một phía tối càng hiện hữu lên vẻ mị hoặc, ánh nhìn tương tự như chim ưng vừa vặn nhận ra con cái bùi nhùi, lưu ý một sự nguy nan đang được ập cho tới.

"Đúng, tôi đang được vô cùng tức giẫn dữ, nếu như khung hình của cô ấy Chịu đựng kết hợp, hoạ may hoàn toàn có thể hạ hỏa được phần nào là."

Trịnh Kình Sâm dường như đã không hề kiên trì, anh nhẩy vào cô nhanh chóng như 1 mũi thương hiệu phun nhắm vô hồng tâm, hồng tâm lại là song môi mỏng mảnh manh đang được lập cập rẩy của Tô Na.

Không thể trượt lên đường đâu được, anh va vô môi cô, mong muốn cuồng loạn cướp lấy.

Tô Na mặc kệ gặm chặt môi, ko nhằm anh đạt được mục tiêu.

Trịnh Kình Sâm ko thể va vô bên phía trong, anh không dễ chịu giọng hâm hực rời khỏi mệnh lệnh.

"Mở mồm rời khỏi."

Anh càng thưa cô càng gặm chặt, biết ko thể phản kháng nổi người nam nhi yêu tinh quỷ này, cô chỉ từ cách thức mang lại anh tổn thất hứng.

Nhưng một khi người nam nhi đang được cho tới số lượng giới hạn, cô càng kháng cự thì anh càng mong muốn cướp đoạt lấy mang lại tự được.

Cô ko há mồm thì anh cũng đều có cơ hội mang lại cô dữ thế chủ động thốt lên nài xin xỏ.

Trịnh Kình Sâm luồng tay kể từ bên dưới váy, chọc vô điểm cô mẫn cảm nhất. Phía bên trên, anh mở miệng to gặm xuống điểm tối đa, cho dù cơ hội một tờ áo trong anh cũng làm cho nó cần kích ứng.

Đột nhiên khung hình Tô Na lắc nảy lên, mặt mày cô nhăn lại, nhị đôi mắt chợt bị phủ bọc một màng lệ mỏng mảnh.

"Ah… giới hạn tay, mau… ném ra."

Giọng thưa của Tô Na đang được trở thành kì quái, vừa vặn không tồn tại mức độ lại vừa vặn bất lực trộn vào trong 1 chút khá thở vội vàng.

Tay cô tóm chặt vô cánh tay của anh ý cố mang ra tuy nhiên nó tương tự buộc sợi chỉ vô thân ái cây nhưng mà kéo lên đường vậy, đều không có tác dụng.

Bàn tay của Trịnh Kình Sâm không tồn tại tín hiệu chớ lại, anh như đang được mong muốn vui đùa với cô, nhận ra phản xạ bên trên khuôn mặt của cô ấy, anh càng mong muốn dày vò cô nhiều hơn thế nữa.

Nhưng anh coi cô, ánh lại ko trầm trồ một ít yêu thích, ngược lại vô tê liệt chứa đựng ăm ắp tâm sự.

"Tôi chất vấn cô, cô và Hứa Niên đang được cho tới nút nào là rồi?"

"Tôi… và anh tao không tồn tại gì không còn..."

Tô Na mơ hồ nước coi anh vấn đáp, cỗ dạng hiện giờ đang bị bào ngót mức độ lực vừa vặn xứng đáng thương, tuy nhiên phần máu mê hoặc nam nhi thì hơn hết.

Trịnh Kình Sâm bất giác suy nghĩ cho tới cô coi tầm vóc như vậy này, tuy nhiên nếu như người nhận ra ko cần là anh thì… Nghĩ cho tới phía trên thôi, tự nhiên bàn tay phía bên dưới lại cố ý người sử dụng tăng 1 phần lực, khuôn mặt anh vẫn thực hiện như điềm tĩnh thưa.

Xem thêm: xuyên nhanh nâng cấp hệ thống trà xanh

"Dám thề nguyền không?"

Chân của Tô Na đang được không hề chút mức độ, nó lập cập lẩy bẩy các mùa yếu ớt ớt, vậy nhưng mà anh vẫn ko Chịu đựng buông thả.

Cô chuẩn bị Chịu đựng không còn nổi rồi, cô vội vàng thốt rời khỏi câu vấn đáp xa vắng, chỉ mong sao sao anh lý tưởng rồi thì anh hoàn toàn có thể tạm dừng.

"Tôi… thề nguyền, tôi nhưng mà giả dối nửa… điều có khả năng sẽ bị sét… ưm…"

Tô Na còn chưa kịp thưa không còn, Trịnh Kình Sâm đang được áp sát ngoạm lấy môi cô, thẳng đem lưỡi xoáy thâm thúy vô bên phía trong khuấy hòn đảo.

Đến khi nhìn thấy Tô Na chuẩn bị không còn khá anh mới nhất Chịu đựng buông.

Tô Na ở rời khỏi bất lực thở hào hển, Trịnh Kình Sâm đang được không hề tức giẫn dữ, tuy nhiên trước mặt mày cô, anh ko thể nào là thực hiện người đảm bảo chất lượng được.

Anh đem tay nâng cằm cô lên, tiếng nói đích hóa học của một kẻ độc tài.

"Cô nên ghi nhớ tôi mới nhất là ông chồng của cô ấy, chớ lúc nào đem tư tưởng với những người nam nhi không giống, kết quả cô ko gánh nổi đâu."

Khóe đôi mắt của Tô Na nhỏ xuống một giọt nước, cảm hứng vừa vặn kiêng dè vừa vặn bất lực.

Nhưng cho dù chỉ từ một thời cơ, cô sẽ không còn kể từ vứt. Nhân khi anh đang được giới hạn cô cũng giành giật thủ thưa lúc còn mức độ lực, một khi lại bị anh càng quấy bên trên khung hình, trong cổ họng của cô ấy na ná bị thiêu nhóm chỉ thốt rời khỏi những tiếng động ám dục, nó khiến cho cô cảm nhận thấy kinh tởm chủ yếu bạn dạng thân ái bản thân.

"Thề… tôi đã và đang thề nguyền rồi, ngài đã và đang lý tưởng rồi. Vậy… dừng từng chuyện lại ở lại phía trên được chưa?"

Tô Na thưa một đằng thì Trịnh Kình Sâm càng mong muốn hành vi theo gót một nẻo.

Anh nhích người lên lại sát tai cô, môi chỉ va nhẹ nhõm một chiếc đang được khiến cho cô không dễ chịu người xem, anh còn thì thào vô tai cô thưa.

"Mới đơn giản mùng dạo bước đầu thôi, cần thực hiện mang lại xong xuôi thì mới có thể giới hạn được. Tôi ước cô hoàn toàn có thể thấy khuôn mặt của chủ yếu cô ngay lập tức thời điểm hiện nay, một khuôn mặt thèm khát."

Những điều thưa của anh ý thực hiện mang lại mặt mày của Tô Na mẩn đỏ, cô con quay mặt mày lên đường, tay gác lên phía trên mặt phủ cảm hứng xấu xa hổ.

Trịnh Kình Sâm đùng một cái nhíu ngươi vì như thế điểm nào là này đã đợi quá lâu, anh ra quyết định tiến thủ cho tới ngay lập tức thời điểm hiện nay.

Anh lưu giữ chặt vai cô người sử dụng mức độ tăng mạnh, Tô Na bị bất thần, bàn tay cô siết chặt lấy cái chăn, cô nhăn nhíu mặt mày vì như thế ko thể Chịu đựng được sự kinh hoàng kể từ anh.

"Đau…"

Cô bất giác kêu lên một giờ, Trịnh Kình Sâm nhận ra cô vẻ mặt mày thống gian khổ cũng ko nỡ, anh hạ thấp người xuống, gần như là sát với cô, anh thưa.

"Bám vô tôi, còn nếu không cô ko Chịu đựng nổi đâu."

Tô Na nhị đôi mắt tơ tưởng coi lên, ánh nhìn của Trịnh Kình Sâm thời điểm hiện nay thiệt tương tự với chàng trai nhưng mà ngày đầu cô chạm mặt. cũng có thể sao, hoặc đơn giản ảo giác?

Tô Na ko tin cẩn vô lý trí của tôi nữa, vù toàn cỗ đã trở nên Trịnh Kình Sâm thực hiện mang lại mụ mị.

Xem thêm: nụ hôn cháy bỏng

Ở bên dưới vẫn không ngừng nghỉ truyền lên một cảm hứng mạnh mẽ, cô lại bất giác tuân theo điều anh thưa, nhị tay vòng qua loa ôm chặt lấy anh, nhị đôi mắt cô buông xuôi nhắm lại.

Trịnh Kình Sâm coi cô đang được trong khoảng tay, trong tim anh hiện thị một cảm hứng yên tâm, thiệt rời khỏi anh cũng đều có thật nhiều chuyện mong muốn trải lòng, tuy nhiên anh chỉ hoàn toàn có thể suy nghĩ cho tới nhưng mà ko thể thổ lộ tự điều.

"Tô Na, ở ở bên cạnh tôi em vừa được an toàn và đáng tin cậy, em chớ trốn, tôi kiêng dè bản thân sẽ không còn tìm kiếm được em tổn thất."