lên nhầm xe hoa lấy chồng như ý

Khi Sở Hướng Nam bắt gặp lời nhắn được gửi kể từ điện thoại cảm ứng địa hình của anh ấy tớ, anh ấy cũng sửng bức trong tích tắc, tiếp sau đó ném mang lại Tô Yên một chiếc nhìn ân oán giận dỗi.

Tô Yên vạn bất đắc dĩ nhún vai: "Chuyện này thiệt sự ko thể trách móc tôi, tôi chỉ nói cách khác điều anh thực hiện sau sườn lưng, ông trời cũng ko nhìn nổi."

Bạn đang xem: lên nhầm xe hoa lấy chồng như ý

Cô nào là biết bản thân hoàn toàn có thể giẫm lên địa hình của Sở Hướng Nam, sau thời điểm nhặt nó lên, lại vô tình bắt gặp lời nhắn.

"Đây ko cần là điện thoại cảm ứng của tôi." Sở Hướng Nam ném điện thoại cảm ứng xuống trước mặt mũi Vạn Linh Nhi: "Tô Yên, phía trên chắc chắn là trò lừa bịp của cô ấy nhằm hãm hoảng sợ tôi, nhằm phân chia rẽ tôi và Linh Nhi, cô thiệt sự vượt lên trước gian ác."

Tô Yên sững sờ: "Anh thực sự là phiên phiên bản thực của Trư Bát Giới."

"Ý gì?”

"Gậy ông đập sườn lưng ông.” Tô Yên cũng phục luôn luôn, phía trên đời này còn tồn tại người mặt dày mày dạn vô liêm sỉ như vậy

Tô Yên ko ngoài nghĩ về cho tới khi cô ấy bị trả cho tới gả mang lại mái ấm chúng ta Lục, cô đi tìm kiếm Sở Hướng Nam, Sở Hướng Nam tương tự như giờ đây, trở mặt mũi còn nhanh chóng rộng lớn lật sách.

"Cô…"Sở Hướng Nam tức giận dỗi, bị Tô Yên liên tiếp trêu đùa anh tớ cũng trở thành không dễ chịu, nghiến răng nghiến lợi: "Tô Yên."

Tô Yên nhìn Vạn Linh Nhi: "Lời anh tớ rằng, với tin cẩn được hay là không, cô tự động bản thân trí tuệ, người sử dụng loại loại bên trên cổ nhiều hơn nữa, chớ nhằm thực hiện đồ dùng tô điểm."

Nếu Vạn Linh Nhi ko ngu ngốc, cô tớ nên xem sét diện mạo thiệt của Sở Hướng Nam.

Vứt lại lời nói này, Tô Yên và An Hinh nối tiếp tăng trưởng đỉnh núi nhìn sao.

Sở Hướng Nam và Vạn Linh Nhi không tồn tại khoảng tầm thời hạn hạnh phúc vì vậy, bị người không giống nhìn chằm chằm như thể người bị bệnh tinh thần, Sở Hướng Nam ko thể Chịu đựng được nữa, chính vì vậy anh tớ nhanh gọn đem ăn mặc quần áo nhập, Vạn Linh Nhi rét lùng nhìn Sở Hướng Nam, nói: "Ly hít lên đường."

Ném xuống tía từ là 1 cơ hội bá đạo, Vạn Linh Nhi trở lại núi.

“Linh Nhi, Linh Nhi.” Sở Hướng Nam vừa phải đem ăn mặc quần áo vừa phải xua đuổi theo đuổi Vạn Linh Nhi.

Anh tớ lừa người rời khỏi người, tuy nhiên còn ko đạt được mục tiêu, lại bị Tô Yên đập nát nhừ bét, anh tớ nào là hoàn toàn có thể can tâm mang lại được

Vạn Linh Nhi tức giận dỗi về bên phòng tiếp khách sạn, dọn dẹp đồ đạc và vật dụng sẵn sàng xuống núi trở về.

Sở Hướng Nam theo đuổi nhập, thấy tình hình không đúng, anh tớ xối một ly nước, kể từ đàng sau sườn lưng Vạn Linh Nhi vứt dung dịch nhập, tiếp sau đó trở về phía Vạn Linh Nhi, phịch một giờ quỳ xuống: "Linh Nhi, em chớ tức giận dỗi, nghe anh lý giải, vừa phải rồi là Tô Yên khiêu khích tất cả chúng ta, ko lẽ em ko nhìn rời khỏi sao? Cái điện thoại cảm ứng cơ ko cần của anh ấy."

Vạn Linh Nhi giật thột, thông thường Sở Hướng Namsẽ test vô số phương pháp không giống nhau nhằm dụ dỗ dành riêng cô tớ, tuy nhiên quỳ gối vẫn chính là chuyến trước tiên.

"Điện thoại của anh ấy ko lẽ tôi còn ko biết? Đó là của anh ấy, người thương hiệu tổng giác đốc Lâm này đó là ai? Sở Hướng Nam, trả bà xã bản thân cho tất cả những người không giống, anh nghĩ về loại tai ác gì vậy? Tôi là thiên kim của tập đoàn lớn Vạn thị, anh là quản trị của tập đoàn lớn Sở thị, chuyện truyền rời khỏi anh cũng ko hoảng sợ bị cười chê, quả đúng là phung phí đàng.”

“Linh Nhi, anh làm thế nào hoàn toàn có thể lỡ đem em cho tất cả những người không giống, đầu anh cũng không biến thành nhúng nước, tự động team sừng lên đầu bản thân, anh đàng đường kính trắng là kẻ con trai cao bảy thước đã và đang quỳ xuống trước mặt mũi em rồi, em vẫn ko Chịu tin cẩn anh sao?”

Sở Hướng Nam câu nói. ngon giờ ngọt nói: “Anh biết rồi? Nhất ấn định là đám tổng giám đốc Lâm húp rượu say rồi, ham muốn đùa trò nguy hiểm lơn, đó là tổng giám đốc Lâm của tập đoàn lớn Thất Lương Dịch, em từng gặp gỡ qua quýt, chúng ta thực hiện cung cấp BDS nên biết bao, khôn xiết quí húp rượu.”

Sở Hướng Nam vừa phải rằng vừa phải đứng lên, ngồi xuống cạnh bên Vạn Linh Nhi, một tay vòng qua quýt eo Vạn Linh Nhi: "Đám tổng giám đốc Lâm chúng ta cực kỳ quí rằng đùa, chắc chắn là lại lén húp rượu rồi, lấy anh rời khỏi nhằm chêu đùa, ko tin cẩn em hoàn toàn có thể về bên căn vặn, giờ đây căn vặn luôn luôn cũng khá được."

Vạn Linh Nhi thực sự vẫn gặp gỡ qua quýt giám đốc Lâm của Tập đoàn Thất Lương Dịch, ông tớ quí húp rượu và cũng háo sắc.

Vạn Linh Nhi trầm trồ ngờ vực và đòi hỏi Sở Hướng Nam gọi điện thoại cảm ứng nhằm xác nhận.

...

Đỉnh núi.

Gió với chút thoáng mát, ngấc đầu lên là bắt gặp khung trời giàn giụa sao, thiệt sự cực kỳ rất đẹp.

Tô Yên và An Hinh vẫn tìm kiếm được địa điểm để ý tốt nhất có thể, nhìn những vì như thế sao bên trên khung trời tối, Tô Yên cực kỳ ghi nhớ Lục Cận Phong, ham muốn share toàn bộ những điều này với anh.

Khi gặp gỡ những điều đảm bảo chất lượng rất đẹp hoặc tin cẩn đảm bảo chất lượng, Tô Yên luôn luôn nghĩ về cho tới Lục Cận Phong trước tiên, share tất cả với anh.

Tô Yên ko nhịn được gọi đoạn phim mang lại Lục Cận Phong, mặt mũi cơ gần như là là tức thời bắt máy.‘Vẻ rất đẹp thời thịnh’ của Lục Cận Phong hiện thị màn hình hiển thị điện thoại cảm ứng, Tô Yên ráng điện thoại cảm ứng, bên trên môi nở nụ cười: "Đang đợi lời nhắn của em sao? Sao anh biết em tiếp tục gọi đoạn phim mang lại anh?”

“Tâm linh tương thông" Lục Cận Phong ráng điện thoại cảm ứng nhập chống tắm: "Phong cảnh núi Mi Lẫm làm sao? Nhìn thấy sao chưa?"

"Nhìn thấy rồi, bắt gặp rồi." Tô Yên hưng phấn share với Lục Cận Phong, lật lại mùng hình: “Anh coi cả khung trời toàn sao, cực kỳ rất đẹp, em ko nhịn được ham muốn mang lại anh thấy."

Xem thêm: truyện vụng trộm

Pixel của camera điện thoại cảm ứng làm thế nào hoàn toàn có thể bắt gặp những vì như thế sao?

Trong camera tối đen ngòm như mực, loại gì rồi cũng ko thấy, Tô Yên cảm nhận thấy tiếc nuối:"Em nên đem theo đuổi máy hình ảnh ống kính, nhằm anh hoàn toàn có thể bắt gặp những vì như thế sao."

"Anh bắt gặp sao rồi." Lục Cận Phong rằng ở đầu mặt mũi cơ của video: "Một ngôi sao sáng sáng sủa nhất."

"Ở đâu?" Tô Yên nhìn lên khung trời.

Lục Cận Phong nói: "Quay camera lại."

Tô Yên tuân theo chỉ dẫn, tảo camera lại, người nhập đoạn phim đó là Tô Yên.

Lục Cận Phong mỉm mỉm cười giá áp: “Bây giờ ở trước mặt mũi anh.”

Tô Yên xem sét rằng cô mới mẻ là ngôi sao sáng sáng sủa nhất nhưng mà Lục Cận Phong bắt gặp.

Tô Tình trong thâm tâm sung sướng sướng: “Miệng thiệt ngọt, với cần anh sẵn sàng lên đường tắm không?”

Cô bắt gặp Lục Cận Phong há nước nhập chống tắm.

"Ừ, tuy rằng rằng tách rời ngàn dặm, em ko ăn được thịt, tuy nhiên anh hoàn toàn có thể nhằm em coi, thỏa mãn nhu cầu cơn đói." Lục Cận Phong đặt điều điện thoại cảm ứng lên giá bán hứng, chỉ về phía phòng tắm, tiếp sau đó đứng mặt mũi phòng tắm, chính thức toá áo sơ-mi.

Tô Yên liếm môi: "Xấu xa cách.”

Đã nửa mon rồi ko họp mặt, Tô Yên thực sự ghi nhớ, Khi Lục Cận Phong toá áo sơ-mi, khung hình bắp thịt cơ, vừa phải nhìn vẫn ham muốn sờ.

Lục Cận Phong mỉm cười: "Em gọi một giờ ông xã, rằng ko chừng anh hoàn toàn có thể về sớm rộng lớn."

Tô Yên nhìn xung xung quanh, không tồn tại ai không giống bên trên đài để ý, An Hinh đang được ngắm nhìn cơ hội cơ ko xa cách.

Tô Yên xấu xí hổ kêu một tiếng: “Ông xã.”

Lục Cận Phong mỉm cười nói: “Quyến rũ rộng lớn một chút ít.”

Tô Yên nhẹ nhõm giọng, người sử dụng giọng điệu say hoặc gọi: “Ông xã!”

“Thêm giọng loli đi!”

Tô Yên: "..."

Không với trạm dừng.

“Có quí về hay là không, ko trở lại cũng khá được.” Tô Yên vờ vịt tức giận dỗi, phía camera lên đường điểm không giống.

Tiếng mỉm cười trầm thấp của Lục Cận Phong kể từ nhập điện thoại cảm ứng truyền đến: “Yên Yên, chớ hấp tấp, đợi anh.”

“Ai hấp tấp, em tắt đoạn phim phía trên,anh kể từ từ tắm lên đường.” Tô Yên thiệt sự hớt tóc máy.

Sau Khi hớt tóc máy, Tô Tình lại hối hận hận, ko ăn được thịt, cô còn hoàn toàn có thể nhìn, giờ đây nhìn cũng ko được nhìn rồi.

Tô Yên đựng điện thoại cảm ứng, cho tới Khi cô gặp gỡ An Hinh một lần tiếp nữa, thì thấy An Hinh đang được ngồi xổm mặt mũi một tảng đá, giống như là đang châm cái gì cơ.

Tô Yên lên đường tới: "Hinh Hinh, cậu đang khiến gì vậy?"

"Mình tiếp tục châm một không nhiều chi phí giấy tờ mang lại đứa trẻ con." An Hinh vẫn sẵn sàng chi phí giấy tờ Khi cô ấy lên núi, ấn định châm mang lại đứa trẻ con bên trên núi: “Mình cũng ko biết là đàn ông hoặc đàn bà, dù vậy nào thì cũng là một trong những mạng người, tôi đã tước đoạt lên đường quyền được cho tới trái đất này của chính nó, trong thâm tâm khi nào thì cũng cảm nhận thấy áy náy.”

Cô ấy hận An Minh, hận mái ấm chúng ta An, tuy nhiên cô ko thể hận một đứa trẻ con nhưng mà cô ấy trước đó chưa từng họp mặt.

Xem thêm: tiên giả vong ngữ

Tô Yên hiểu rằng hoàn toàn có thể trong thâm tâm An Hinh luôn luôn với nút thắt này, tuy nhiên cô ấy vẫn cực kỳ nỗ lực nhằm băng qua rào cản này.

Khi nhị người xuống núi đã và đang là cực kỳ khuya, Tô Yên trả An Hinh về chống trước, tiếp sau đó mới mẻ về bên chống của tôi.

Đã cho tới chương tiên tiến nhất rồi!
Xin sung sướng lòng trở về sau nhằm gọi chương tiếp sau, hoặc test gọi những truyện không giống nằm trong chuyên mục bên dưới trong những lúc đợi đợi!