hôn nhân ép buộc cô vợ thần y của đại tổng tài

Trở về mái ấm Lúc trời một vừa hai phải chập tối. Diệp Liên Tuyết hé năng lượng điện sáng sủa cả tòa nhà, cô suy nghĩ bản thân nên lưu giữ thói thân quen này, bù che đậy lại phần nào là đấy dòng sản phẩm tật khi nào thì cũng nhằm mái ấm tối đen kịt của Quách Thừa Tuyên.

Hắn ko về, tuy nhiên vẫn qua chuyện giờ hết giờ làm khá lâu rồi. Cô cảm nhận thấy chuyện này cũng chẳng sở hữu gì sai cả. Mấy ngày ngày hôm nay hắn thực sự dành hết thời gian, không còn chuyện này cho tới chuyện ê xảy cho tới, cô mong muốn hắn ko quan hoài cho tới thì cái thương hiệu này cũng cứ rất đỗi mong muốn xen vô. Bây giờ hắn buộc cần ôm nhiều chuyện về tay như vậy, chắc hẳn rằng ngày hôm nay tiếp tục tăng ca rồi.

Bạn đang xem: hôn nhân ép buộc cô vợ thần y của đại tổng tài

Diệp Liên Tuyết tắm cọ rồi lên đường vào trong nhà phòng bếp. Cô hé tủ giá buốt, bên phía trong tối giản đến mức độ kì viên. Vốn mong muốn báo đáp hắn vị một giở cơm trắng tuy nhiên coi dòng sản phẩm điểm thiếu hụt thốn này coi. Cô thở nhiều năm. Thôi thì đành rời khỏi siêu thị một chuyến vậy.

Khu nhà tại của Quách Thừa Tuyên là khu vực nhà ở hạng sang trọng số 1 TP.HCM này, vậy nên không thật khó khăn nhằm tìm hiểu tìm kiếm một khu chợ. Diệp Liên Tuyết lựa một vài ba khoản trang bị, toan bụng tối ni tiếp tục nấu nướng cơm trắng.

“Em thực sự vẫn sẵn sàng chất lượng tốt mang lại cuộc sống đời thường hôn nhân gia đình rồi sao?”

Cô đang được lựa cải bắp, bên trên người khoác một cái áo khoác bên ngoài sở hữu nón rộng thoải mái vừa khít tủ lên đường khuôn mặt mũi. Và rồi sở hữu người đang được đứng cạnh cô, cũng vờ vĩnh như đang được lựa cải bắp và bắt chuyện.

Diệp Liên Tuyết sững người lúc nghe tới thấy tiếng nói sát vô tấc gang ê, cô rất là công cụ cù sang trọng. Người nam nhi ê vẫn rất là bất ngờ lựa cải bắp phía trên quầy, Lúc ánh nhìn người ê chạm cần ánh nhìn của cô ý, một nụ cười cợt nhẹ dịu nở. Nhưng Diệp Liên Tuyết lại cảm nhận thấy ớn giá buốt.

Cô tất tả cúi đầu, toan toan tách ngoài ê tuy nhiên người ê nhanh chóng rộng lớn vẫn lưu giữ tay cô lại. Một số người quan sát về phía này vị ánh nhìn rất là hiếu kì, Diệp Liên Tuyết cũng ko thể thực hiện rộng lớn chuyện đến mức độ nỗ lực giằng rời khỏi rồi vứt chạy. Nhưng cô trừng trị kinh sợ hãi dòng sản phẩm khuôn mặt mũi đang được cười cợt như sở hữu như ko ê của Mạc Tử Duy.

“Sao lại vứt chạy? Chẳng cần từ xưa đến giờ em đều luôn luôn mạnh mẽ và tự tin dẫu sở hữu rớt vào trường hợp nào là hoặc sao?”

Cô gỡ tay Mạc Tử Duy đang được cầm lấy cổ tay bản thân rời khỏi, cảm xúc không dễ chịu tràn trề. Cô đang được bài xích xích người nam nhi này, rất là bài xích xích, rất là phản đối. Gã tớ cũng ko thực hiện khó khăn cô, tất tả buông cô rời khỏi tức thì trước lúc từng chuyện dần dần trở thành khó khăn xử.

“Thật bất thần Lúc phát hiện ra em và một người nam nhi công cộng sinh sống, không dừng lại ở đó còn rất rất hạnh phúc nữa. Bảy năm rồi, tôi vẫn lưu giữ em, tệ thật!”

Diệp Liên Tuyết coi lão, ánh nhìn dưng tràn sự kinh tởm ko ỉm diếm một ít gì. Người này dám ngang nhiên xuất hiện tại trước mặt mũi cô, sử dụng những câu nói. lẽ không tồn tại cơ hội nào là nuốt trôi được nhằm phát biểu với cô. Thực sự cô rất rất mong muốn vứt chạy ngoài trên đây, tuy nhiên cô sợ hãi rằng lão tớ sẽ đi cùng bản thân.

Cô ko phát biểu được, giờ đây cô đang được tự động cảm nhận thấy điều này thiệt tệ sợ hãi biết từng nào. Giữa điểm sầm uất người như vậy này, cô mong muốn hét lên nhằm cầu cứu vãn rằng thương hiệu trước mặt mũi bản thân là 1 kẻ căn bệnh hoán vị. tuy nhiên cô ko thực hiện được. Cô cứ đứng ở ê, coi lão, rước toàn cỗ sự ngán ghét bỏ cho tới vô với, qua chuyện ánh nhìn, gửi cho tới lão.

Trong khi cô suy nghĩ bản thân tiếp tục đứng trên đây cho tới bị tiêu diệt thì thiệt sự như ý làm thế nào, Quách Thừa Tuyên xuất hiện tại. Hắn rước tầm dáng giá buốt lùng, chi trệu đặt chân tới kề bên cô, ko cần thiết phát biểu nhiều câu nói., thẳng đem tay ôm siết lấy eo cô kéo về phía bản thân, ánh nhìn rất là sắc bén coi Mạc Tử Duy.

Diệp Liên Tuyết thời điểm hiện tại vẫn cảm tạ trời bụt biết từng nào Lúc Quách Thừa Tuyên thực sự xuất hiện tại đúng vào khi như vậy này. Chắc hẳn là hắn vẫn gọi được mẩu giấy tờ nhắn tuy nhiên cô vẫn nhằm lại bên trên bàn rằng bản thân tiếp tục lên đường khu chợ nên mới nhất xuống trên đây tìm hiểu. Phải rồi! Đây là vùng tin cậy của cô ý, là điểm độc nhất cô rất có thể lệ thuộc, thiệt chất lượng tốt đẹp nhất biết từng nào.

Xem thêm: trở thành mẹ kế của nam chính

“Xin lỗi cậu trên đây, phu nhân tôi ko biết vẫn đắc tội gì mà với cậu, tôi xin xỏ phép tắc thay cho cô ấy xin xỏ lỗi. Cũng cho tới giờ cơm trắng rồi, tôi rất có thể đem phu nhân tôi về rồi chứ? Nếu cậu còn tồn tại điều gì còn cảm nhận thấy khuất vướng thì cứ tương tác cho tới tôi theo đòi địa điểm này, tôi tiếp tục giải quyết và xử lý chuyện với cậu. Được chứ?”

Cái tên tuổi “vợ tôi” thốt rời khỏi kể từ vô mồm hắn kì thực chẳng sở hữu lấy một ít gượng gập gạo nào là khiến cho cho tất cả Diệp Liên Tuyết lẫn lộn Mạc Tử Duy cũng cần lấy thực hiện bất thần. Nhưng thực tình thì Diệp Liên Tuyết cũng ko ngoài rung rinh động lúc nghe tới thấy điều này kể từ hắn.

Hắn lấy danh thϊếp bịa vô vào xe cộ đẩy mặt hàng của Mạc Tử Duy, lại chẳng phát biểu thêm thắt câu nói. nào là, thẳng kéo tay cô lên đường trực tiếp. Không không nhiều người hiếu kì quan sát về phía này, ai nấy cũng đều trằm trồ vì thế nhị người nam nhi chi trệu đang được cố giành giật giành một cô nàng bí hiểm như Diệp Liên Tuyết. Thật tình! Đúng là người ăn ko không còn, người chuyến chẳng rời khỏi. Được nhị chàng trai điển trai tư thế như vậy giành giật giành thì hẳn cô cần là cô nàng tuyệt với và xinh đẹp nhất lắm nhỉ?

Về cho tới mái ấm, khí ê Quách Thừa Tuyên mới nhất thực sự buông tay Diệp Liên Tuyết rời khỏi, kì thực một vừa hai phải rồi hắn vẫn thực sự rất rất mệt mỏi. Hắn sở hữu cảm nghĩ cứ như nếu như hắn buông tay cô rời khỏi một xung khắc thì cái thương hiệu ê tức thì ngay tức khắc sẽ tới và rước cô lên đường mất mặt vậy. Cũng tựa như khi hắn phát hiện ra cô đứng ngây ngốc rời khỏi ở khu chợ coi cái thương hiệu này mà chẳng biết lối trốn tách, Lúc đấy hắn vẫn rất rất xót xa thẳm.

Nhìn thấy vẻ mặt mũi tràn trề sự mệt rũ rời của Quách Thừa Tuyên, thiếu hiểu biết nhiều sao Diệp Liên Tuyết sở hữu chút áy náy. Hẳn là hắn vẫn cần phiền lòng lắm lúc tới khu chợ tìm hiểu cô, sau khoản thời gian mệt rũ rời kể từ doanh nghiệp tan thực hiện về mái ấm.

“Tôi tiếp tục thực hiện bữa tối… anh hẳn là ko bữa tối ở phía bên ngoài đâu nhỉ?”

“Ừm, em cứ thực hiện lên đường.”

Hắn nhắm đôi mắt chăm sóc thần, Diệp Liên Tuyết cũng chẳng suy nghĩ ngợi gì, hợp tác vô phòng bếp thực hiện cơm trắng. Thi phảng phất cô vẫn tiến công đôi mắt rời khỏi sofa, chỉ thấy hắn vẫn vì vậy mãi, có lẽ rằng hắn thực sự rất cần phải nghỉ dưỡng.

Ngày ngày hôm nay Mạc Tử Duy công khai minh bạch tìm tới cô, như 1 sự tuyên chiến sau nhị cái lời nhắn không tồn tại phản hồi ê. Như vậy cũng tạo cho Diệp Liên Tuyết ko ngoài phòng ngừa, chuyến một rồi cũng sẽ có được chuyến nhị, lão tớ rất có thể theo đòi dõi nhất cử nhất động của cô ý, hiểu rằng cô cho tới khu chợ để sở hữ trang bị thì chắc hẳn rằng ko cần là kẻ tầm thông thường. Cô thở phào một khá, thiệt may vì thế sở hữu Quách Thừa Tuyên.

Bên eo đùng một cái siết chặt. Diệp Liên Tuyết sững sờ Lúc phát hiện ra Quách Thừa Tuyên tự động khi nào là vẫn tiến thủ cho tới ở phía đằng sau sống lưng cô, ko một giờ động, cũng ko phát biểu một câu nói. nào là, cứ vậy tuy nhiên ôm siết lấy Lúc cô đang được nấu nướng nướng. Hắn gục nguồn vào hõm vai cô, một cảm xúc ngứa khó khăn miêu tả dơ lên tạo cho Diệp Liên Tuyết cảm nhận thấy ngượng ngùng. Cảm giác này kì quái lắm! Nó là cảm xúc cô trước đó chưa từng trải qua chuyện một chuyến nào là vô đời.

“Về sau chớ tách ngoài tầm đôi mắt của tôi được không? Tôi thực sự rất rất sợ hãi, A Tuyết, tôi sợ hãi lão này sẽ bắt em lên đường.”

Nếu như ngày trước hắn cứ sợ hãi quánh rằng cô bám cho tới chuyện gì ko hoặc thì sẽ gây ra tác động cho tới thanh danh của Quách gia thì ni hắn lại sở hữu nỗi sợ hãi to hơn đó là sợ hãi cô gặp gỡ cần chuyện gì ko hoặc. Hắn ko biết loại thay cho thay đổi này rốt cuộc tạo hình kể từ khi nào là tuy nhiên thời điểm hiện tại hắn hiểu được hắn thực sự không thích mất mặt cô một ít nào là.

Xem thêm: 1001 đêm tân hôn

“Tôi chỉ mong muốn thực hiện một giở cơm trắng mang lại anh tuy nhiên thôi. Tủ giá buốt không tồn tại món ăn, tôi buộc cần lên đường siêu thị…”

“Về sau em cần thiết cái gì cứ việc phát biểu với tôi. Đừng cho rằng tôi đang được giam cầm lỏng em tuy nhiên em thực sự ko được tách ngoài điểm này, A Tuyết. Tôi chỉ rất có thể tin cẩn tưởng Lúc em nằm trong ra bên ngoài với Kỷ Thương hoặc Phong Dã Thiệu tuy nhiên thôi. Thứ lỗi mang lại tôi tuy nhiên tôi ko thể nào là nhằm em tự tại được cho tới Lúc chuyện này kết giục. Em cũng thấy rồi ê, nguy nan ở từng tất cả điểm xung xung quanh em.”

Cô vẫn nắm rõ những gì Quách Thừa Tuyên trằn trọc. Hắn vốn liếng rất có thể bá đạo ép buộc cô ở lại trên đây, vô l*иg giam cầm tô son thếp vàng của hắn tuy nhiên hắn ko thực hiện như vậy. Hắn cầu xin xỏ cô, vị loại ngữ khí nữ tính nhất rất có thể vì thế hắn không thích bức xay cô. Hắn vẫn thay cho thay đổi cho tới như vậy ê chỉ nhằm cô rất có thể thuận tình hắn. Vậy cô còn trằn trọc gì về hắn nữa đây?