Tụng kinh Địa tạng linh cảm Ứng, sự linh Ứng của Địa tạng vương bồ tát

     

cdspninhthuan.edu.vn xin được gửi đến quý Phật tử và đọc giả 2 câu chuyện về sự linh ứng của Địa Tạng Vương Bồ Tát do Phật tử Nhuận Mai chia sẻ. Xin chân thành cảm ơn Phật tử Nhuận Mai.

Bạn đang xem: Tụng kinh Địa tạng linh cảm Ứng, sự linh Ứng của Địa tạng vương bồ tát

Câu chuyện thứ nhất do Phật tử Nhuận Mai kể

Nam Mô A Di Đà Phật !

Phật Pháp nhiệm màu, Phật lực từ bi , có thể không Phật tử nào lại không biết đến . Nếu nói về kiến thức Phật Pháp thì có lẽ những điều tôi biết chỉ là một hạt cát, nhưng nếu nói về niềm tin vào sự từ bi va nhiệm màu của Phật lực thì có lẽ đó là sức mạnh niềm tin và là sự trợ giúp rất lớn giúp tôi có được ngày hôm nay . Tôi rất biết ơn về sự duyên này .

Duyên trong trời đất rộng lắm, và tôi từng bước đi gần hơn Phật Pháp cũng do hoàn cảnh, do duyên đưa đến . Tôi tin rằng, có những thứ không phải tình cờ mà đến, mà là “ duyên “ hoặc “ đã có sự sắp đặt trước . Nói về “ Ngài Quán Thế Âm Bồ Tát “ đại từ đại bi cứu khổ cứu nạn có lẽ bạn nào cũng đã nghe qua hay vái lạy . Vậy Ngài “ Địa Tạng Vương Bồ Tát “ thì sao nhỉ . Tôi biết đến ngài cũng bởi là “ duyên Phật Pháp “ và ngày càng có nhiều điều linh ứng làm tôi tin hơn, nên hôm nay tôi muốn chia sẽ những gì ít ỏi mà tôi được biết, để hy vọng gửi được điều gì đó tốt đẹp cho các bạn .

Ngài Địa Tạng Bồ Tát là hình tượng” tay cầm châu sáng soi sáng bóng đêm, tay cầm gây vàng để động tan cửa ngục cứu muôn loài chúng sanh “ . Ngài cứu vớt các chúng sanh từ địa ngục cho đến cõi người và cõi trời . Nhưng lúc bắt đầu đọc tụng “ Địa Tạng Bồ Tát bổn nguyện kinh “ thì nói đúng hơn tôi chỉ nghĩ đến những người đã mất là chính , hay chính là các hương linh ( đã quy y Phật tử ) và các vong linh ( chưa quy y ) quanh khuôn viên nhà tôi ở . Lúc đọc kinh đó tôi chỉ mong rằng các hương linh xung quanh đó nghe thấy có thể tu tập, nhẹ nhàng mà sớm siêu thoát và đầu thai vào làm kiếp người sung túc . Một đứa yếu bóng vía như tôi quả thật lúc đầu đọc tụng tôi cũng sờ sợ, cứ cảm giác có cái gì lởn vởn xung quanh mình, nhưng tin rằng mình không làm sai thì không ai sẽ không hại mình ! Tôi đọc kinh Địa Tạng tầm gần 1 năm, thì cũng đúng lúc ông Nội tôi già mà mất đi. Tôi cầm theo cuốn Kinh ra Huế . Tối tối tôi ngồi trước bàn Phật Quán Thế Âm , và bên cạnh là linh cửu Nội tôi . Nhà Nội tôi ở trong thành phố đông đúc, nhưng nhà lại xây theo kiểu nhà vườn Huế, lúc đó tầm tháng 11 âm lịch, trời rét, nhà nên nhìn ra ngoài đúng là tôi tối đen đen,cạnh bên lại có khe suối , lũy tre gió xào xạc, khuya thì khách đến thăm cũng về hết, còn 2 hay 3 người thân ở lại. Nhà Nội chỉ có 2 ông bà, hầu như rất rất ít cúng kiêng gì nên theo cảm nhận của tôi thì những vong linh ở đây không được nghe kinh kệ nên chắc cũng “lì” lắm . Tôi một mình trong không gian yên ăn ngồi gõ mõ tụng kinh .. . Dù kinh này tôi vẫn hay đọc và đọc quen, nhưng không hiểu sao ở đấy tôi đọc cảm thấy khó và mệt vô cùng, không biết thời tiết lạnh hay sao mà lúc đó tôi chỉ có cảm giác lành lành, sờ sợ …nhưng vì mong giảm trừ nghiệp tội cho Nội dễ thanh thản siêu thoát vì trong kinh Địa Tạng có viết “Sau khi họ đã chết, nếu lại có thể trong 49 ngày tu tạo nhiều việc lành cho họ, thì có thể làm cho các chúng sanh đó vĩnh viễn xa lìa đường ác và được sanh vào cõi trời hay nhân gian để thọ hưởng an vui thù thắng vi diệu; quyến thuộc hiện tại cũng được vô lượng lợi ích. “ nên tôi vẫn tiếp tục đọc tụng. (tôi nghe nhiều người nói, nếu không có duyên với kinh Địa Tạng hoặc bị các oan gia/vong linh phá không cho đọc thì người đọc sẽ rất mệt và đau đầu ) .

Mẹ tôi biết Huế là đất thần kinh nên chuyện tâm linh không xem nhẹ được, thấy tôi đêm ngồi đọc, có vẻ mệt thì cũng lo cho tôi. Tôi tưởng tượng cảnh khi đọc các vong linh cứ xung quanh tôi, nếu vong linh thích tu tập họ sẽ nghe và có thể biết ơn mình còn ngược lại họ có thể ngăn cản làm mình mệt mỏi . Mẹ tôi có vẻ không an tâm cho tôi, dù không nói nhưng tôi cũng hiểu và lúc đó nghĩ thoáng qua, chắc vào Nam lại mình đọc kinh Phổ Môn mà tôi vẫn hay đọc, còn giảm kinh Địa Tạng đi .

Sau khi rời Huế vào Vũng Tàu về lại nhà , tôi đúng là có ý định thôi đọc kinh Địa Tạng thì bổng đêm đó tôi nằm mơ một giấc mơ rất lạ “ Có ai đó bảo tôi rằng, trong khu đất quanh nơi tôi đang ở có một vong linh nhờ hay nghe kinh của tôi mà được siêu thoát , nên họ rất biết ơn , và người đó còn nhắc thêm tôi nhớ tụng “ Chú Đại Bi “ . Tỉnh giấc mơ, tôi biết tôi nên tiếp tục làm gì ! ( Sau này tôi mới biết là trước khi tụng kinh Địa tạng hay kinh gì thì cũng nên đọc Chú Đại Bi trước )

Tôi vẫn tiếp tục đọc tụng kinh Đia Tạng , cho đến một ngày đột nhiên có một sự mất mát đau đớn lớn đến với tôi, đó là sự chia lìa của người thân . Tôi đau đớn vô cùng . Và mọi việc xảy ra giống như một giấc ngủ mơ, mà chỉ có người trong cuộc mới hiểu , có thể thực chứng và tin được . Qua sự việc này tôi càng tin vào Phật lực từ bi và linh ứng của Ngài Địa Tạng hơn .

Xem thêm: Giới Từ Kí Hiệu Là Gì - Giới Từ (Prepositions)

Tôi đã được báo trước 3 hôm sau ngày người đó mất . Tôi vẫn hay gặp được những giấc mơ báo trước, nhưng thường mơ hồ hoặc cách đó vài hôm hoặc nhớ lại ngay khi xảy ra sự việc . Nhưng lần này đặc biệt là giấc mơ tối qua như thế nào thì hôm sau xảy ra gần như thế đó,mỗi sáng thức dậy thì tôi đã biết hôm nay sẽ có điều gì xảy ra thế nên tôi đi từng bước từng bước để đón nhận sự mất mát đó một cách đau đớn mà có chuẩn bị . Điều gì đến cũng sẽ đến thôi . Sau 3 ngày được giấc mơ gửi báo, tôi đau đớn, mệt mỏi, khóc mờ cả mắt . Lúc đó tôi đã hờn mà hỏi rằng :” Con đã làm gì sai, mà Ngài cho con sự bi thương lớn này chứ ?” Tôi khá kiệt sức và thiếp đi khi nào không hay . Sau mấy phút mệt thiếp đi tôi mơ thấy, mà đúng hơn là nhìn thấy, tôi mở mắt rõ nhìn, một cảm xúc nhẹ nhàng, không hoảng kinh, nhìn về phía tay phải vách tường phòng ngủ, một luồng sáng màu hồng nhạt rất rõ nét ,( hình dáng người mất) tôi nhìn gần gũi, không hoảng sợ , tôi nghe luồng sắc hồng đó nói rõ ràng từng chữ :” Nếu có tiếp tục sống, thì chỉ cũng thể sống thêm được 6 năm “ , Tôi nhìn ra cửa từ từ tỉnh, tôi hiểu ra một điều rằng , nếu sự ra đi này xảy ra vào 6 năm sau thì liệu tôi có thể sống tỉnh táo được không ? Vậy là sự ra đi đó là vì tôi ? Không muốn tôi đi đến tột cùng của nổi đau nên đã quyết định cắt sự sống này? Oan gia trái chủ ? Trong kinh viết:” Nếu thiện nam tử hoặc thiện nữ nhân nào có thể ở trước tượng của Bồ-tát mà trỗi các loại âm nhạc, ca hát, hoặc tán thán và cúng dường hương hoa, cho đến khuyên bảo một người hay nhiều người đồng làm như vậy, thì những người như thế sẽ ở trong đời hiện tại cùng vị lai thường được trăm ngàn quỷ thần ngày đêm hộ vệ và không để cho các việc ác lọt vào tai của người đó. Hà huống là phải tự thọ những tai họa ấy.…” Tôi như nhẹ nhàng hiểu ra !

Người ta bảo “ Đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu “ Mọi việc đến với nhau có khi là duyên , mà cũng có lúc là nợ hay nghiệp . Được ở bên nhau thì phải xem có đủ phúc hay không . Tôi kể Sư Cô và một người bạn giỏi tử vi của tôi nghe . Hai người đều nói rằng, Vị kia có duyên tìm đến tôi nhưng lại chưa đủ phúc để tương ứng cùng với tôi, Đủ Duyên mà thiếu Phúc . Lúc đó tôi cũng không nghĩ gì nhiều. Phúc lớn phúc nhỏ gì cũng là duyên trong đời gặp gỡ, thì cũng là tình cảm mối quan hệ con người mà vì nhau . Bản thân mình lại khó tránh sai sót kiếp này và tội nghiệp tiền kiếp .Thế là Tôi lại làm tiếp những gì mà giấc mơ cho tôi thấy ,và dẫn dắt tôi , tôi đưa lên chùa, quy y theo tâm niệm người đi .Rồi đêm đó mơ thấy hình ảnh người mất hoan hỷ trong bộ áo tràng ở trong khuôn viên chùa mà tôi gửi. Một tuần liền, tôi được báo trước bởi giấc mơ mỗi đêm, rồi tôi làm theo, rồi lại mơ tiếp câu trả lời cho việc tôi làm và họ đã như thế nào .Đặc biệt là cứ mỗi lần tôi thắc mắc đều gì thì điều đó lại trả lời cho tôi qua giấc mơ .Có lẽ tôi cũng đang dần hoàn thiện tâm ý của người mất. Rồi tôi bắt đầu phát nguyện đọc” Kinh Địa Tạng Bổn Nguyện ” 7 biến (7 cuốn) và đọc “ Chú vãng sinh” 21 lần/đêm (49 đêm) để hồi hướng cho người mất , lúc đầu tôi tính đọc ở nhà, nhưng sau khi lên Cửu Huyền của chùa ( nơi thờ ngài Địa Tạng và các hương linh ) thì tôi thay đổi ý định .Bởi trong kinh có bảo :” Trong vòng 49 ngày, những người mất họ rất cần thân quyến cuả mình làm phước, tụng kinh để họ giải bớt nghiệp tội “. Lúc đó tôi nghĩ đến có những người mất chưa được siêu thoát nên tôi quyết định ngồi đọc ở -Cửu Huyền- trước mặt là Tranh thờ Tam Thánh và tượng Ngài Địa Tạng Vương , xung quanh là hũ cốt hoặc ảnh của các người mất gửi ở đây để nguyện cho các hương linh ở đây và các chúng sanh khắp mười phương được siêu thoát, đầu thai hoặc vãng sinh về Tây Phương Tịnh độ ( mấy hôm đầu ngồi run lắm, nhưng được cái Cửu Huyền trang nghiêm ấm áp nên đỡ sợ với lại khi ta quyết tâm làm điều gì vì ai đó thì nó sẽ có sức mạnh rất lớn) . Thế là ngày ngày tôi lên Cửu Huyền lau chùi bàn thờ ngài, quét chùi sạch sẽ, cúng dường và trì tụng kinh Địa Tạng . Vì trong kinh có viết “ nếu đọc được 3 biến hay 7 biến thì hương linh được hồi hướng đó sẽ được sanh về cõi trời hay cõi người hưởng sự vui sướng vi diệu “. Tôi chú tâm đọc ..Trong thời gian đọc 7 biến kinh, đêm tôi thường mơ thấy những tượng Phật rất đep ( trước giờ tôi rất ít thấy ), giấc ngủ bình an nhẹ nhàng. Lúc tôi đọc gần 2 biến, tôi mơ thấy nhiều đám mây lơ lững trên khung trung màu hồng rất đẹp, tôi thấy rất lạ vì chưa đủ 3 biến mà , nhưng nếu nghĩ lại gần 2 biến của tôi đọc được cộng thêm nhờ các Sư trong chùa hợp lực lại đọc thì cũng đủ 3 biến ,lẽ nào …. ?? tôi cũng chưa dám tin lắm .Vì trong thời gian đó, tôi có 1 câu hỏi thắc mắc rất lớn là, người đã đi như vậy thì e rằng kiếp trước đã phạm vào điều gì sao lại phúc mỏng mà đoản mệnh vậy cơ chứ , lẽ nào gây nghiệp tội gì ?… Rồi đêm đó tôi nằm mơ thấy cảnh sát sanh , trong đó tôi đi phóng sanh cá lóc, nhưng trong đó có 1 chú cá bị cắt làm 3 vẫn bơi được trong nước ,tiếp tôi thấy được khuôn mặt trong cái khung hình như lúc đưa tang của người đàn ông trung niên xa lạ, cứ nhìn sát mặt tôi,mắt cử động, như muốn nói điều gì, tôi sợ lắm ..Tỉnh mộng không ngủ được cứ nằm nghĩ nghĩ mãi nhưng vẫn không giải hiểu được. Ngày ngày tôi vẫn trì tụng kinh trên chùa . Đến 2 hôm sau bổng đang đọc đoạn trong kinh Địa Tạng :” Nếu Địa Tạng Bồ-tát gặp kẻ sát sanh thì nói quả báo là chết yểu”, thì tôi giật mình dừng lại đọc đi đọc lại và nghĩ đến câu hỏi mình vẫn trăn trở , lẽ nào đó là tiền kiếp của người hiện tại đã mất ? Thế là tôi nghĩ, nếu đã phúc mỏng thì phải nên làm nhiều việc hơn mới mong giúp họ tạo được phúc dày hơn, nếu không lên được cõi trời thì cũng mong họ đầu thai vào một gia đình sung sướng . Tôi tiếp tục trì kinh , cúng dường, phóng sanh … Khi đọc tầm biến thứ 5 hay 6 gì đó , đêm đó tôi mơ thấy mình đang đọc đến đoạn kinh , chữ to rõ,đúng vị trí trang kinh hiện to dòng chữ trong kinh :“ các Chư Thiên thường theo hộ vệ “rồi lúc đó trong câu văn đó hiện ra rất nhiều đốm sáng màu đỏ như các chú đom đóm bay ra từ trang sách lại gần quanh tôi, một cảnh tượng rất đẹp . Tỉnh dậy quả thật tôi không dám tin gì mơ thấy ,vì nghĩ mình chưa đủ phước hạnh để đều đó là sự thật . ( Chư Thiên là các vị hương linh mà mình hồi hướng nay đã được lên cõi trời ). Đến hôm tôi đọc biến thứ 7, tôi thật sự hồi hộp chờ đợi giấc mơ tối nay. Vì trong kinh có viết :” Nếu người nào đọc đủ số biến thì sẽ được Bồ Tát mách bảo người đó cõi giới mà hàng quyến thuộc đã sanh về “. Đêm đó tôi ngủ bình thường, chẳng mơ thấy gì, nhưng như thói quen tôi thường tỉnh lúc 5h sáng, hôm đó sau tỉnh, tôi lại thiếp tiếp . Trong giấc mơ tôi thấy một đứa bé trai kháu khỉnh con của một đại gia đình giàu có, có quyền thế . Tôi nhìn nó như xa lạ, như gần gũi, muốn thương nhưng chỉ thể đứng nhìn từ xa vì biết rằng không còn họ hàng với mình, nhưng tâm trạng tôi lúc đó lại rất vui vì được ở trong một gia đình giàu có , thương quý con cái . Tôi mĩm cười yên tâm, vì dù sao cũng được rơi vào một gia đình sung túc, tốt hơn cuộc sống nếu tiếp tục ở hiện tại, thoát khỏi kiếp mệnh ngắn ngủi này … tôi từ từ tỉnh thì cũng đã 6h sáng, tôi nằm nín thêm 5 phút để nhớ lại giấc mơ, đễ ngẫm nghĩ, lòng thanh thản nhẹ nhàng, tâm sâu sắc cảm ơn Ngài Địa Tạng . Sáng đó tôi lên chùa trì đọc thêm biến thứ 8 để cảm ơn Ngài về tất cả.

Trước khi kết thúc biến thứ 7, đêm đó tôi mơ thấy một vị như lính vua chúa xưa ở trên chùa bảo, quanh khu vực tôi ở trước có một vong linh, sau có thêm một vong linh nữa, tỉnh dậy tôi sợ và hoang mang lắm . Thế là đem chuyện này hỏi Sư Cô và cô bạn rành tử vi tâm linh lại đồng bảo, tiếp tục đọc trì Địa Tạng kinh, có lẽ họ muốn được tu tập, muốn được siêu thoát nhưng người nhà họ không ai biết tin mà làm nên đến nhờ mình …hãy giúp họ tiếp họ mà trì kinh.

Trước sự linh ứng của kinh Địa Tạng, tôi lại phát nguyện đọc thêm 7 biến để hồi hướng cho ông bà “ cửu huyền thất tổ “nhà tôi ,cùng các chúng sanh khắp cõi 10 phương ( đồng bào tử nạn ,các sanh mạng yểu mệnh, vong thai nhi bị vứt vưởng,hương/vong linh trong đất đai, oan gia trái chủ ….) với tâm niệm mong họ đừng quyến luyến cái thân thể đã không còn thuộc về họ để thanh thản chuyển kiếp , các sanh mạng bị bỏ rơi xin đừng oán than để được siêu thoát , các oan gia trái chủ đừng oán oán tương báo … nhưng không hiểu sao 2 ngày đầu tôi bị đau đầu sau khi tụng xong, về kể chồng tôi nghe, nghe xong chồng tôi cảm giác không yên tâm và bảo có khi nào những người đó chưa muốn đi, nên họ không vui. Tôi ngẫm lại, cũng có thể, như những người khi mất mà còn quyến luyến chuyện trần thì khó siêu thoát được . Nên sau khi trì tụng xong tôi khấn rõ Tôi thành tâm hồi hướng công đức trì tụng này để mong giải bớt nghiệp tội của họ, nếu có thể thành người cũng mong là một kiếp người sung sướng, nếu phúc dày thì cũng được lên cõi trời, nên mong các hương linh hoan hỷ đón nhận . Thì đến sau đó đỡ và không còn đau đầu nữa .

Rồi đến biến thứ 7 . Khi đọc biến thứ 7 của lần phát nguyện thứ 2 này tức tổng cộng 2 lần phát nguyện là được 15 biến , đúng vào ngày thứ 21 tính từ khi bắt đầu lên chùa trì kinh kệ, cũng là ngày sau cùng hoàn thành 15 biến phát nguyện . Và ngay trưa hôm đó, vì trưa nào tôi cũng lạy Phật Quán Thế Âm Bồ Tát lộ thiên ngoài sân chùa sau khi trì tụng Địa Tạng xong ra về, nhưng đặc biệt lần này mây trắng kết đám rất đẹp sau lưng ngài . Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi bị ấn tượng bởi cảnh này, là duyên Diệu Pháp và cũng có thể là hiện tượng tình cờ thiên nhiên. Ngay tối đó, cũng tầm 5h đến 6h sáng tôi chiêm bao thấy tượng Ngài Địa Tạng hiện ra, môi nhẹ mĩm cười trong chiếc áo cà sa đỏ . Tôi chắp tay chiêm ngưỡng vẽ đẹp hiền từ bi … Một giấc mơ nhẹ nhàng rất đẹp . . Tôi thầm cảm ơn những sự linh ứng mà tôi đã diễm phúc gặp được như thế này. Tôi mĩm cười nhẹ nhàng , thấy đâu đó sự thanh thản , và sâu sắc cảm ơn Phật lực từ bi và Pháp nhiệm màu không bao giờ bỏ rơi chúng sanh !

Có những việc khi cho đi ta không nghĩ đến sự nhận lại, vì đó cũng là một niềm vui . Nhưng đối với kinh “ Địa Tạng bổn nguyện “ này thì phúc đức mà ta nhận lại khi trì đọc tụng hay chép thì nhiều vô số kể . Kinh viết :” Vào đời vị lai, nếu có thiện nam tử hoặc thiện nữ nhân nào ở trong Phật Pháp gieo trồng căn lành, hoặc bố thí cúng dường, hoặc tu bổ chùa tháp, hoặc sửa sang Kinh điển, cho đến các việc lành chừng bằng một sợi lông, một hạt bụi, một hạt cát, hay một giọt nước như thế. Như họ có thể hồi hướng đến khắp chúng sanh trong Pháp Giới, thì công đức của người này ở trăm ngàn đời là sẽ thọ hưởng an vui cao thượng vi diệu. Còn như chỉ hồi hướng cho quyến thuộc và gia đình, hoặc lợi ích riêng bản thân, thì quả báo ấy là họ sẽ thọ hưởng an vui ở trong ba đời. Khi xả một thì liền được vạn hồi báo “

Phật Pháp không phải là hễ gặp chuyện sốc thì thống khổ trầm mê trong đó, khi gặp chuyện mềm yếu thì chán nản đời, người tu hành tốt thì phải sửa đổi bản thân và vận mình mình . Cầu không thì chưa đủ, phải gắng tu thân tích đức tạo thiện lành . Nguyện cho mình thì vẫn thiếu, nên nguyện cho các chúng sanh , học đức từ bi bao dung khắp cõi như lời Phật dạy . Phật Pháp là Diệu Pháp giúp chúng sanh giải thoát .

Tôi viết bài này như là một sự biết ơn sâu sắc mà không công quả, công đức , ngôn từ nào có thể cúng dường được và mong các Phật Tử tăng thêm tín tâm cho những thiện hữu tri thức hữu duyên vì “ Mưa trời tuy lớn, cây không rễ khó mà thấm nước ; Phật môn tuy rộng lớn nhưng khó độ người vô duyên “ .Những điều kể trên đều là sự thật mà những gì tôi đã trải qua . Riêng vì lý do cá nhân nên tôi xin phép ẩn danh người đã mất mong bạn đọc hiểu cho .

Nếu bạn nào chưa có cuốn Địa Tạng Bổn Nguyện Kinh mà muốn thỉnh về trì tụng kinh thì có thể gửi thông tin cho tôi qua mail : qchun86

Chuyên mục: